Công quốc Polotsk Phục bích tại các quốc gia Slav Đông

Vseslav II BriacheslavichDavyd Vseslavich (trái)

Năm 1067, lực lượng quân đội của đế quốc Ba Tư đã hành quân về phía bắc, họ tổ chức cướp phá Minsk (lúc đó dưới sự kiểm soát của Polotsk) và đánh bại Vseslav II Briacheslavich trong trận chiến trên sông Nemiga vào ngày 3 tháng 3.[198] Vseslav II Briacheslavich bỏ chạy, nhưng sau đó bị bắt một cách tàn nhẫn trong cuộc đàm phán hòa bình vào tháng 6 cùng năm, ông bị đại công tước Iziaslav I cầm tù ở Kiev.[199] Trong cuộc nổi dậy ở Kiev năm 1068, do thất bại dưới tay Kipchaks trên sông Alta và Iziaslav I không sẵn lòng chiến đấu với veche để các thành viên của nó có thể diễu hành và đối mặt với những người du mục lần thứ hai, đám đông đã giải thoát Vseslav II Briacheslavich khỏi nhà tù và tuyên bố ông là Đại công tước của Kiev, buộc Iziaslav I phải chạy trốn sang Ba Lan.[200] Trở về với một đội quân bảy tháng sau đó, Iziaslav I giành lại ngai vàng của mình và Vseslav II Briacheslavich trốn trở lại Polotsk năm 1070.[201] Sau nhiều năm đấu tranh phức tạp với Iziaslav I của Kiev, cuối cùng ông đã bảo đảm được quyền lực ở Polotsk vào năm 1071 và trị vì cho đến cuối đời.[202]

Năm 1127, Davyd Vseslavich mất ngôi bởi Boris I Vseslavich đánh úp và chiếm đoạt.[203] Năm 1128, Đại công tước Nga Kiev Mstislav I Vladimirovich đã tham chiến với Polotsk, nhờ đó phục hồi địa vị của Davyd Vseslavich, nhưng ông mất ngay vào đầu năm sau.[204]

Năm 1151, cư dân Polotsk nổi dậy chống lại Rogvolod-Vasily Borisovich, bắt ông và trao lại cho công tước Minsk Rostislav Glebovich.[205] Rostislav Glebovich giam cầm Rogvolod-Vasily Borisovich trong tù, bản thân ông ta ngồi vào vị trí công tước Polotsk, và trong gia đình của Rogvolod (Drutsk) đã trồng con trai Gleb Rostislavich.[206] Sau đó, theo yêu cầu của Đại công tước Yuri Vladimirovich Dolgoruky, Rogvolod-Vasily Borisovich đã được ra tù và tìm nơi trú ẩn ở Chernigov cùng với Svyatoslav Olgovich, một đồng minh của Yuri Vladimirovich Dolgoruky.[207] Năm 1158, cư dân của Drutsk mời ông trị vì, Rogvolod-Vasily Borisovich với sự giúp đỡ của quân đội mà Svyatoslav Olgovich đã trao cho ông, đã lái Gleb Rostislavich từ Drutsk, trả lại đất đai cho ông.[208] Việc trục xuất Gleb Rostislavich khỏi Drutsk đã gây ra cuộc chiến Minsk, Rostislav Glebovich với Rogvolod-Vasily Borisovich, Rostislav Glebovichi bao vây Drutsk, nhưng kết quả đã không thành công.[209] Cuối cùng, họ đã làm hòa, theo đó Rostislav Glebovichi đã từ chối ủng hộ từ Polotsk, và năm 1159 khi Rostislav Glebovichi rời khỏi Polotsk cũng chính là lúc Rogvolod-Vasily Borisovich trở về với cương vị cũ.[210]

Năm 1167, Volodari Grepovic của công quốc Minsk bất thình lình tấn công công quốc Polotsk, ông ta giành chiến thắng tuyệt vời một cách chớp nhoáng.[211] Vseslav Vasilkovich chạy trốn đến Vitebsk, và Volodar Grepovic dẫn quân đuổi theo ông, nhưng khi biết rằng công tước xứ Smolensk Roman Rostislavich đã gửi lực lượng vữ trang đến giúp đỡ Vseslav Vasilkovich phục bích, Volodar Grepovic đành trở về vùng đất của ông ta.[212] Năm 1175, Vseslav Vasilkovich chuyển sang công quốc Vitebsk đăng cơ lần thứ hai, đến năm 1178 ông lại trở về Polotsk trị vì lần thứ ba.[78]

liên minh hai anh em: Andrei công tước xứ Polotsk và Dmitryyuz của Bryansk phối hợp giải cứu quân đội Moscow trong Trận chiến Krykovo

Năm 1342, Andrei trở thành công tước Polotsk và giúp bảo vệ Litva chống lại các cuộc tấn công của thế lực Livonia, Polotsk rất quan trọng đối với lợi ích của Litva vì nó nằm giữa Litva và dòng Livonia.[213] Năm 1377, sau cái chết của Algirdas, Andrei với tư cách là con trai cả, đã cạnh tranh với anh trai cùng cha khác mẹ của mình là Jogaila, người mà Algirdas đã chỉ định làm người thừa kế.[214] Năm 1381, Jogaila đã cố gắng cài đặt người anh em trung thành Skirgaila của mình ở Polotsk, lãnh địa cũ của Andrei.[215] Khi Skirgaila đang bao vây thành phố nổi loạn, Kstutis và con trai Vytautas đã nhân cơ hội này để bắt đầu cuộc nội chiến Litva chống lại Jogaila và loại bỏ ông ta khỏi ngai vàng.[216] Polotsk đã tự nguyện đầu hàng Kstutis, nhờ đó Andrei được phục hồi địa vị lần thứ hai. Năm 1387, quân đội Litva do Skirgaila lãnh đạo đã tấn công Polotsk, Andrei thua liểng xiểng bị bắt sống, con trai của ông Simeon đã chết trong trận chiến, một người con trai khác Ivan trốn thoát đến Pskov.[217] Andrei bị giam cầm ở Ba Lan trong bảy năm, ông được thả ra vào năm 1394 theo yêu cầu của Vytautas. Sau khi tại ngoại, Andrei chuyển đến Pskov, nơi ông cố gắng thương lượng một thỏa thuận ngừng bắn giữa Pskov và Novgorod, tiếp đó ông trở lại Polotsk kiêm nhiệm luôn công tước cho đến khi bị thiệt mạng trong trận chiến sông Vorskla năm 1399.[218]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Phục bích tại các quốc gia Slav Đông http://fmg.ac/Projects/MedLands/RUSSIA,%20Rurik.ht... http://fmg.ac/Projects/MedLands/RUSSIA,%20Rurik.ht... http://fmg.ac/Projects/MedLands/RUSSIA,%20Rurik.ht... http://fmg.ac/Projects/MedLands/TREBIZOND.htm#Alex... http://members.iinet.net.au/~royalty/states/islami... http://www.brill.com/crimean-khanate-and-poland-li... http://www.britannica.com/EBchecked/topic/652106/Y... http://www.encyclopediaofukraine.com/display.asp?l... http://www.encyclopediaofukraine.com/display.asp?l... http://www.encyclopediaofukraine.com/display.asp?l...